Thứ Tư, 20 tháng 5, 2009

Gửi hai người đàn ông của em

Gửi anh! Mối tình đầu của em. Vậy là đúng 4 năm kể từ ngày mình quen nhau. Bốn năm quen nhau mình chỉ bên nhau một năm. Một năm bên nhau chắc chỉ được 4 ngày thực sự em được ở bên anh như một người yêu.
Gửi hai người đàn ông của em.

Dù vậy em đã yêu anh rất nhiều. Yêu anh trong đau khổ và nước mắt. Yêu anh nhưng biết là không thể có anh. Tuy thời gian ngắn ngủi bên nhau nhưng mình cũng đã có những kỷ niệm thật khó quên phải không anh? Ngày mình chia tay anh ở lại nơi đất phương Nam nắng gió, em quay về Hà Nội yêu dấu. Em đã cất bước đi thật nhanh vì sợ chỉ thêm giây lát nữa thôi em sẽ không thể rời xa mảnh đất nơi đó có anh. Em cũng sợ nhìn thấy ánh mắt anh rơm rớm. Em biết lòng anh cũng đau thật đau khi phải xa em. Em biết nếu em có anh thì em lại cướp đi hạnh phúc của người khác và em không đủ can đảm làm được điều đó. Mất anh đối với em có lẽ là sự mất mát lớn nhất trong cuộc đời này nhưng em không còn sự lựa chọn nào khác.

Em cứ tưởng ngày mình chia tay là không còn liên lạc gì nữa nhưng rồi mọi buồn vui trong cuộc sống mình vẫn chia sẻ cho nhau. Đôi lúc em thấy mình được an ủi rất nhiều khi không phải ai khi chia tay với người mình yêu lại vẫn giữ được môi quan hệ tốt như vậy. Đúng là có người đã nói chúng mình là một đôi tri kỷ mà không phải trên đời này ai cũng có được. Thực ra từ ngày xa anh, em đã nghĩ mình không còn có thể yêu ai được nữa. Nhiều người đã đến với em nhưng mỗi lần gặp mặt họ em lại nghĩ về anh. Em không muốn dối người ta và dối cả mình để cố gắng yêu một ai đó. Em cứ để cho lòng nhớ anh thật nhiều và cứ chờ thời gian xoa dịu dẫn nỗi nhớ ấy.

Và rồi đến một ngày, một người xuất hiện. Người ấy đã cho em cảm giác yêu và được yêu. Còn anh hãy yên lòng với cuộc sống hiện tại của mình nhé anh. Em sẽ luôn cầu chúc cho anh được hạnh phúc vì chỉ khi anh hạnh phúc em mới thấy sự ra đi của mình là có ý nghĩa. Gửi anh! Người đương thời của em. Từ ngày mình yêu nhau đến giờ đã gần được một năm rồi phải không anh. Em đã yêu anh, lo lắng và chăm sóc cho anh rất nhiều. Em cám ơn anh đã mang lại cho em những cảm giác tuyệt vời của tình yêu nhưng càng ngày em càng nhận ra có lẽ anh không yêu em nhiều như em nghĩ. Những lời nói của anh thì ngọt ngào nhưng những gì anh dành cho em lại không ngọt ngào như vậy. Em cần sự quan tâm thực sự mà đôi khi chỉ là sự quan tâm đơn giản. Nhưng có lẽ anh chỉ quan tâm đến bản thân mình. Em cũng rất hiểu anh chưa thể quên đi quá khứ, nhưng đã ở bên em rồi sao anh còn mãi ôm ấp cái quá khứ đau buồn ấy. Em rất cần anh hiểu mỗi khi anh làm em buồn hãy để cho em khóc, đừng bắt em phải kìm nén vì em là người con gái không may mắn như nhiều người con gái khác.

Lâu nay em chỉ biết khóc một mình mỗi khi buồn. Khi anh đến với em em đã nghĩ rằng có lẽ anh sẽ là bờ vai để em dựa vào mỗi khi em mệt mỏi, là nơi động viên an ủi em mỗi khi em buồn, là người sẽ nhẹ nhàng lau khô những giọt nước mắt mỗi khi em khóc. Nhưng điều em mong muốn đã không thành. Phải chăng em đã đòi hỏi quá nhiều. Những ngày nay đây, em thực sự cảm thấy chông chênh về tình cảm dành cho anh. Bởi anh ngày càng quên mất sự có mặt của em bên cạnh anh trong khi người ấy lại trở về và cho em biết hình ảnh em trong tim người ấy mãi luôn ngự trị. Và em cũng biết lòng mình mãi chẳng thể quên được người ta. Nhưng anh là hiện tại của em còn người ấy chỉ là quá khứ.

Quá khứ em sẽ cất vào một góc trong tim em, sẽ luôn trân trọng nó. Và em vẫn thầm cầu chúc cho người ấy hanh phúc cũng như em sẽ hạnh phúc bên anh. Nhưng anh ơi, hãy để cho em thấy em là hiện tại của anh. Em đã tự nhủ sẽ yêu anh hết lòng. Yêu hết lòng để đến một ngày nào đó nếu như một lần nữa em lại phải cất bước ra đi thì lòng em sẽ thấy thanh thản. Em sẽ giữ trọn vẹn tình yêu này dành cho anh.

Không có nhận xét nào: