Thứ Tư, 20 tháng 5, 2009

Chỉ là thế thôi

Anh yêu dấu, những phút nồng nàn rồi cũng qua, còn lại trong em nhiều xúc cảm hạnh phúc và cả những lo lắng và nghĩ suy nữa anh có biết không? Em cảm nhận hạnh phúc, nhưng em cũng cảm nhận trong anh thật nhiều tâm sự, dường như có những bất ổn trong tâm hồn mà anh không thể chia sẻ được cùng em.
Chỉ là thế thôi.



Có thể tại em nữa, em thực sự mất phương hướng khi nghĩ về những nguyên nhân. Anh ơi, tình yêu của em với anh nó càng ngày càng thấm sâu vào trong máu thịt em mất rồi cho dù nó có bị lạnh lùng xa cách, em không thể nào kìm nén được những cảm xúc của em mỗi khi nhớ về anh và được bên anh dù trong chốc lát. Yêu anh trong tuyệt vọng, yêu anh mà không thể nói với anh, yêu mà không thể sẻ chia tất cả những suy nghĩ của mình vì em sợ lắm một ngày nào đó anh thực sự mỏi mệt vì em, vì những yếu mềm nơi em và xa em mãi mãi. Em không lí giải nổi tại sao anh lại thay đổi nhiều đến thế, tất cả những cảm xúc, những nỗi nhớ về em hay những tâm sự của anh giờ thực sự chỉ còn là trong kỉ niệm với em mà thôi, em chấp nhận tất cả, cả sự xa cách của anh nữa chỉ tại vì em rất yêu anh.

Tất cả những hình ảnh của anh, lúc vui, lúc buồn, lúc lạnh lùng, lúc nồng nàn thương yêu, nó len lỏi trong từng bữa ăn, giấc ngủ của em, ngay cả những khi em đang vui vẻ với bạn bè em cũng không thể nào không nhớ về anh được. Mình có duyên mà không có nợ, gặp nhau khi tất cả đã muộn màng, khi mà em và anh đã chọn cho mình người gắn bó cả cuộc đời rồi.

Có thể anh không nghĩ vậy, chỉ là em thôi. Em sẽ cố quên anh dù chỉ trong giây lát để anh được thoải mái, sẽ không níu kéo anh, em sẽ làm được dù em biết nó chẳng dễ dàng với em chút nào hết ! Những lạnh lùng xa cách của anh chỉ làm em yêu anh hơn vì em sợ cái cảm giác tuyệt vọng khi nghĩ là em sẽ không còn được bên anh nữa, càng buồn, càng tuyệt vọng thì lại càng yêu anh hơn bao giờ hết, em yêu rất nhiều !

Cuộc sống ngột ngạt quá, em không còn nữa cảm giác hạnh phúc đến ngạt thở trong chính ngôi nhà thương yêu của mình vì ở nơi ấy em không còn được thương yêu, em tìm thấy cho mình nơi gửi gắm trái tim và tâm hồn đã một lần vụn vỡ ấy, nhưng mà em thực sự không có được gì hết, chỉ là chút tình thoáng qua, nhanh như những cơn mưa mùa hạ, nhưng cũng thấm cho em những giọt thương yêu, dù chúng thật ít ỏi.

Cuộc sống rồi vẫn cứ trôi, chỉ cầu mong sao em được đi bên lề của cuộc đời anh, để em đôi khi được cảm nhận chút bình yên trong tâm hồn mình, chỉ là thế thôi. Em yêu anh nhiều lắm, Teddy của em ạ.

Không có nhận xét nào: