Thứ Năm, 21 tháng 5, 2009

bàn tay mẹ

Có một bà mẹ suốt đời vất vả, lam lũ để nuôi con. Cho đến khi già yếu mà vẫn còn đẩy xe bán than dọc theo các đường phố. Hôm sắp qua đời, bà thì thào nói với người chị gái:

- Chị ơi, con biết lấy gì mà ra mắt Thượng Đế đây?

Người chị nâng đôi bàn tay sần sùi khô đét của bà lên và nói:

- Em ơi, xin hãy để Thượng Đế nhìn rõ đôi bàn tay này, xin Ngài hãy chạm đến đôi bàn tay một đời đã vất vả, chăm sóc, dạy dỗ cho Ngài những đứa con ngoan.

Nghe lời an ủi đầy yêu thương ấy, đôi mắt long lanh ngấn lệ, bà mỉm cười ra đi trong an bình.

Bàn tay của người mẹ không chỉ bồng bế nâng niu và mơn trớn đứa con. Bàn tay của người mẹ không chỉ biết đặt đứa con trong nôi và ru ngủ. Cũng chính bàn tay ấy có sức an ủi vỗ về và chăm sóc những trẻ tật nguyền, những người cô thân cô thế, những kẻ bị bỏ rơi.

Thế giới ngày nay không thiếu những người đàn bà tài ba có thể thi đua với đàn ông trong mọi công việc. Có những người đàn bà làm thủ tướng, làm bộ trưởng, làm phi công, làm nhà du hành vũ trụ. Có những người đàn bà đạt được nhiều kỷ lục cao trong các kỳ thi thế vận hội.

Thế giới có quá nhiều sức mạnh và tài năng, nhưng thường là sức mạnh và tài năng có tính bạo động và tàn phá. Ðiều mà thế giới đang cần đến nhiều nhất phải là tình mẫu tử, lòng từ bi, sự âu yếm.

Trong thế giới còn đầy tiếng bom đạn, tiếng hò hét của hận thù, cần có tiếng ru ngọt ngào của người mẹ.

Trong thế giới đầy kiêu căng, ích kỷ cần có ánh mắt dịu hiền và nhân ái của người mẹ.

Không có nhận xét nào: