Thứ Năm, 21 tháng 5, 2009

ảnh hưởng



Có một câu chuyện kể về một thiếu nữ rất yêu thích những bông hoa. Cô ta trồng một loài cây leo quí hiếm ở chân một bức tường bằng đá. Cây leo này mọc rất nhanh và mạnh, nhưng không hề trổ hoa. Hết ngày này sang ngày kia, cô tận tâm vun xới và tưới nước, cố gắng bằng mọi cách vun đắp cho nó nở hoa.

Vào một buổi sáng, lúc cô đang đứng trước cây leo này trong tâm trạng thất vọng, thì người hàng xóm tật nguyền nhà bên cạnh gọi cô lại và nói:

- Chị không thể nào tưởng tượng được rằng tôi vui mừng biết bao với những bông hoa trên cây leo nhà chị đã trồng đâu.

Cô liền nhìn qua phía bên kia tường và thấy cả một đám hoa. Cây leo đã bò xuyên qua kẽ hở của bức tường và nở hoa ở phía bên kia. Tội nghiệp cô gái! Cô cứ nghĩ rằng cây leo của cô là đồ vô dụng, trong khi nó đã luôn luôn chứng tỏ được ích lợi của nó đối với một con người vô cùng cần đến nó. Người tật nguyền kia đã được phong phú hoá và rất đỗi vui mừng, nhờ những cố gắng đầy tin tưởng của cô gái kia, trong việc vun xới chỉ một thân cây leo, mặc dù cô ta không thể nhìn thấy được những kết quả trong việc làm của mình.


Thông thường những công việc tôi làm thường ngày, tôi sẽ được nhìn thấy cái hiệu quả cho dù đó là đạt hay không đạt sau những ngày tháng chăm chỉ làm việc.

- Chăm sóc một giỏ lan, sau một thời gian vun tưới kết quả là những cánh hoa lan đang nở tươi, mang hương thơm ngào ngạt.

- Bác sĩ chăm sóc bệnh nhân đều mong muốn bệnh nhân của mình được khỏi bệnh theo phương hướng cách chữa trị của họ.

- Nhận dạy một lớp giáo lý trong giáo xứ, qua một vài giờ học, tôi có thể nhận ra được cái hiệu quả cách thức trình bày và sự tiếp thu của học viên trong lớp.

- Các công ty, xí nghiệp, trường học, bệnh viện, nhà nông … Tất cả họ đều hoạt động theo hướng đi lên để phát triển cái nghành nghề họ đang phục vụ, tất cả phải đạt tiêu chuẩn, đạt chỉ tiêu. Nếu không đạt họ phải có kế hoạch, phương hướng khác để khắc phục lại những khuyết điểm, mong cho điều mình muốn đạt được thành công.
Cô thiếu nữ trong câu chuyện, chăm chút cho gốc hoa, tưới nước bắt sâu mỗi ngày, để mong muốn nó sẽ trổ ra những bông hoa xinh xắn trong khu vườn nhà cô. Có lẽ cô vô tình không nhìn thấy khe hở nơi bức tường. Rồi tất cả những công lao của cô được bù đắp không phải nơi nhà cô, mà ở nơi bên kia bức tường. Chính những cố gắng của cô đã làm cho người tật nguyền bên cạnh nhà cảm thấy vui khi được ngắm nhìn những bông hoa. Những bông hoa đó chính là những bông hoa ân đức cô đã vô tình làm một việc rất cao đẹp mà cô không hề hay biết, tặng cho người cô đơn tật nguyền bên cạnh nhà.

Không có nhận xét nào: